Nguyên Thạch

Dư âm






 


Chiều buông màn lơi
hồn nghe chơi vơi
gió ơi cho ta gởi về bên ấy tiếng ru hời.

 


Chiều thẫm không gian
nhẹ ru hồn ai trên bước ngàn
phút bồng bềnh, ta mơ được là mây, mây bay lang thang.

Ngàn tơ vương
dệt dáng người thương
đường về cố hương
ôi mù thẳm một lối đường!.

Trùng trùng rừng ngát
lá thu xào xạc
bỗng ta hóa thành loài Vạc kêu đêm.

Hoàng hôn dần trôi
ngày buông màn đêm
nghe réo rắc tiếng tơ mềm
điêu ru thanh thót
điệu ru mềm.

Đêm trong rừng mơ
trầm ngâm lời thơ
lạc hồn lữ thứ
hoà trong thu mờ

Ai có thấu chăng?
Ai chờ.


Nguyên Thạch

Được bạn: Ct.Ly đưa lên
vào ngày: 16 tháng 1 năm 2014

Bình luận về Bài thơ "Dư âm"